Mục lục
Những ngày qua, thông tin về sự việc đáng tiếc xảy ra tại Vạn Hạnh Mall lại một lần nữa khiến mạng xã hội tràn ngập những tin tức tiêu cực. Chưa đầy hai tháng, Vạn Hạnh Mall xảy ra tới 3 vụ nhảy lầu từ tầng 7 xuống sảnh trung tâm và 1 trường hợp nghi ngờ làm điều dại dột. Nhìn sâu hơn, có thể thấy rằng đây không phải là một sự việc ngẫu nhiên mà đằng sau chính là một vấn đề xã hội cấp thiết cần được quan tâm nhiều hơn.
Có lẽ chúng ta cần dừng lại một chút
Chúng ta nên nhìn nhận sự việc này bằng góc nhìn như thế nào? Khi các tin tức về vụ việc đau lòng liên tiếp xuất hiện trên các nền tảng, có người thương cảm và cũng có người lên án. Suy nghĩ thế nào là quyền lựa chọn của mỗi cá nhân. Tuy nhiên, có lẽ một điều rất nên làm lúc này là dừng lại một chút để suy nghĩ sâu hơn về câu chuyện đằng sau.
Có lẽ ẩn sâu dưới dòng nhắn nhủ là những câu chuyện dài của một tâm hồn cô đơn mà chúng ta sẽ mãi mãi không được biết. Tuy nhiên có một điều chắc chắn rằng hành động ấy không phải là sự bộc phát tức thời mà là kết quả của cả một quá trình nung nấu và kế hoạch được tính toán từ trước.
Và chúng ta, những người ở lại, có phải nên dành ra một chút thời gian để suy ngẫm về sự việc hay không….


Trách nhiệm thuộc về ai liệu có phải điều quan trọng?
Có một điều chắc chắn rằng, những sự cố này không nên và không thể quy chụp trách nhiệm cho riêng một cá nhân hay một tổ chức nào. Những hành động tiêu cực đều là kết quả của rất nhiều tầng nguyên nhân chồng chất trong suốt nhiều năm tháng.
Chẳng hạn như ở vụ việc mới nhất, bức thư cuối cùng có đề cập đến HIV. Phải chăng, nếu xã hội có cái nhìn tích cực hơn về HIV thì mọi việc có lẽ đã khác. Và nếu người ra đi biết được rằng HIV không phải dấu chấm hết vì có thể được điều trị với thuốc ARV và người bệnh hoàn toàn có thể sống khỏe mạnh đến già thì có lẽ điều thương tiếc đã không xảy ra.

Lướt một vòng các trang mạng xã hội, rất nhiều người dùng đã để lại suy nghĩ của mình về hành động kia. Họ nói những người chọn kết thúc cuộc đời mình ở nơi đông người đôi khi chỉ đơn giản vì đó là nơi họ cảm thấy được chú ý bởi trước đó họ có lẽ đã rất cô đơn. Hoặc cũng có thể, các vụ việc trước đó được lan truyền quá rộng rãi nên những tâm hồn đang tổn thương vô thức gắn địa điểm này với hành động của mình.
Nhưng chúng ta – những người ở lại cần hiểu rằng: Sự thật sau mỗi quyết định như vậy luôn phức tạp và chỉ có người trong cuộc mới biết rõ ràng. Và thay vì tìm kiếm ai đúng ai sai, điều cần thiết hơn là dành cho tất cả những câu chuyện ấy một sự cảm thông đủ đầy cùng lời nhắc nhở với bản thân và những người thương yêu rằng: Sức khỏe tinh thần cần được chăm sóc, yêu thương kỹ càng như chính cơ thể chúng ta vậy.
Chúng ta vẫn thường nói nhiều về việc tập luyện thể thao, ăn uống lành mạnh, ngủ đủ giấc. Nhưng lại hiếm khi hỏi nhau: “Hôm nay bạn có ổn không?“, hay “Bạn đã chăm sóc tâm hồn mình thế nào rồi?” Sức khỏe tinh thần không phải điều xa vời. Đó là khả năng ta tự vực dậy sau những ngày mệt mỏi, là sức mạnh để không buông xuôi trước một cơn sóng lớn. Là việc nhận ra mình cần giúp đỡ và đủ dũng cảm để tìm kiếm nó.

Niềm tin là món quà quý giá nhất cuộc đời
Trong hành trình cuộc đời đầy sóng gió này, điều đẹp đẽ nhất mà mỗi người có thể giữ cho mình chính là niềm tin vào ngày mai. Bởi dù hôm nay có khó khăn ra sao, ngày mai luôn có thể khác, chỉ cần ta còn ở lại.
Cuộc đời không hứa hẹn sẽ dễ dàng. Nhưng cuộc đời luôn rộng lượng cho ta thêm những cơ hội – cơ hội để bắt đầu lại và để yêu thương lần nữa. Và đôi khi, vượt qua được một ngày khó khăn cũng đã là một chiến thắng rực rỡ và việc tìm sự giúp đỡ khi cần thiết cũng là một hành động thể hiện cho lòng dũng cảm.

Mong bạn đọc sẽ luôn tin tưởng vào bản thân, cho mình cơ hội mới và kiên cường đi đến hết con đường để thấy rằng: Cuộc đời thật đẹp biết mấy!